Tìm thấy chính mình trong thế giới hậu thơ ấu
“Tìm Mình Trong Thế Giới Hậu Tuổi Thơ” là cuốn sách trình bày một bức tranh bao quát về tâm lý của giới trẻ. Nhưng thật không may, những người trẻ tuổi đó đã không bao giờ được lắng nghe.
Tìm lại chính mình trong thế giới sau tuổi thơ
Trong ký ức của nhiều người, tuổi thơ là một điều ngọt ngào với đầy ắp những kỉ niệm lung linh và đáng nhớ. Nhưng cũng có người tuổi thơ của họ chỉ là những chuỗi ngày mệt mỏi, kiệt quệ và đầy nước mắt vì không được lắng nghe, thấu hiểu.
Và điều bất hạnh tưởng như hi hữu ấy lại hiện diện trong Tìm Lại Mình Trong Thế Giới Có Em Bé của Đặng Hoàng Giang như một lời cảnh báo, nhắc nhở các bậc cha mẹ phải xem xét lại hành vi của mình.
Đi Tìm Thế Giới Tuổi Thơ được chia làm 3 phần chính: Thế Giới Không Người Lớn, Những Đứa Trẻ Nhầm Vai và Nhà Ngục Tình Yêu. Mỗi phần là những câu chuyện của những người trẻ, họ trần trụi kể câu chuyện của mình, bộc lộ mọi góc khuất trong tâm hồn mà họ chưa từng chia sẻ cùng ai.
Mở đầu cuốn sách là câu chuyện của chàng thanh niên Phùng An (20 tuổi) bỏ học đi làm bánh. Thế giới tuổi thơ của anh tràn ngập những tháng ngày vui vẻ, nổi loạn và thờ ơ với mọi thứ. Mỗi khi nhìn lại, anh vẫn bị ám ảnh bởi những lần cha mẹ cãi nhau vì những thứ gọi là tình thương và trách nhiệm với con cái. Tuy nhiên, Phương Anh vẫn yêu người khác, vẫn có những ước mơ và khát vọng về một cuộc sống hạnh phúc cho riêng mình.
Cuốn sách cũng là lời tâm sự của Lâm và Xuân Dương, những người trẻ có tuổi thơ không mấy êm đềm. Xuân Đường từng mặc cảm vì cấu trúc gia đình không bình thường, thường xuyên bị mọi người chế giễu, chỉ trích. Lam, ngược lại, lớn lên dưới sự kỳ vọng quá cao của mẹ cô, đến mức trầm cảm.
Xuyên suốt cuốn sách là câu chuyện của những đứa trẻ lẽ ra được vô tư, hồn nhiên giữa đời thường nhưng lại rong chơi, không tìm lại được chính mình. Những câu chuyện được hồi tưởng khi nhân vật chính quyết định rời bỏ tuổi thơ, nhưng chưa thực sự bước vào thế giới người lớn theo những chuẩn mực chung của xã hội như có công việc ổn định, kết hôn, sinh con…
Thay vì góc nhìn “hậu trẻ thơ” của tuổi đôi mươi, họ chỉ đơn giản là hồi tưởng để chia sẻ với mọi người, nên các nhân vật trong “Đi tìm tôi trong thế giới hậu trẻ thơ” trở nên rất gần gũi, chân thực và dễ tiếp cận người đọc. thấy mình ở đâu đó trong cuốn sách này.
Bạn có thể là một đứa trẻ phải chịu đựng sự trêu chọc và chế giễu của người khác hoặc một đứa trẻ bị trầm cảm vì gia đình phải tuân theo truyền thống gia đình. Hoặc có thể bạn sẽ thấy mình trong vai một bậc cha mẹ vì tình yêu mà ép con cái làm những điều chúng không hài lòng. Hoặc có thể chính bạn là người hay phán xét, coi thường và vô tình làm tổn thương những đứa trẻ xung quanh mình.
Như thiền sư Thích Nhất Hạnh đã từng nói. Tình yêu mà không có sự thấu hiểu có thể hành hạ và khiến người nhận cảm thấy ngột ngạt. Vì thế, đừng biến tình yêu trở thành gánh nặng cho cả người yêu và người được yêu. Xin hãy yêu thương chỉ vì yêu thương, xin đừng lấy danh nghĩa tình yêu để biện minh cho những áp lực và tổn thương mà bạn gây ra cho con cái.
“Finding Myself in a Post-Child World” đưa chúng ta vào một thế giới mà nỗi đau về sự cô đơn của một đứa trẻ vẫn được coi là “ngoan” và “người lớn”. Hay từ sự trống rỗng nội tâm của một đứa trẻ lớn lên trong một gia đình lạnh lẽo, hiu quạnh và bị giam cầm trong ngục tù nhân danh tình yêu thương của cha mẹ.
Suy cho cùng, chúng ta ai cũng muốn được sống vui vẻ mỗi ngày, kể cả những đứa trẻ, chúng đều muốn được yêu thương, được lắng nghe và chia sẻ. Đâu đó quanh ta, những câu chuyện về những đứa trẻ thiếu thốn tình cảm, không được lắng nghe và luôn mưu cầu được yêu thương, được sống cho chính mình vẫn không hiếm.
Tuy là những câu chuyện buồn, không ai nhớ nhưng lại thắp lên niềm hy vọng lớn lao về một xã hội văn minh, nơi trẻ em được cha mẹ lắng nghe, chia sẻ và tôn trọng.
Suy cho cùng, khi biết nhìn thẳng vào nó, biết phấn đấu, nỗ lực vươn lên, thoát ra khỏi những thứ mà người khác ép buộc lên đôi vai bé nhỏ của mình, thì đó cũng là lúc “Tìm lại chính mình – Thế giới tuổi thơ” đã sẵn sàng cho một hành trình chữa lành những vết thương bỏng hoặc bỏng nặng trong thời thơ ấu.
Để rồi từ đó họ có thể hiểu mình, yêu thương, quý trọng bản thân và sống vui vẻ mà không sợ áp lực từ người khác đè lên vai.
Và xin gửi lời nhắn đến các bậc cha mẹ, người lớn rằng đừng dùng tình yêu thương để biện minh cho sự ích kỷ của mình mà làm tổn thương những đứa trẻ.
Con cái không phải là người máy, được lập trình sẵn để thực hiện mọi mong muốn của chúng, để bù đắp những thiếu sót của cha mẹ chúng trong quá khứ. Xin hãy để các em được sống, được tự do đấu tranh và được là chính mình của tuổi thơ.
Cuốn sách đầy ắp những mảnh đời đau buồn, nhưng vẫn ánh lên niềm nhân ái hy vọng. Nhiều nhân vật đã và đang trên con đường tự chữa lành vết thương, và nhiều bậc cha mẹ cũng đang học cách tìm lại chính mình. Rồi chúng tôi tin rằng một ngày nào đó những gia đình, cá nhân ấy sẽ đi đến chốn bình yên, một sự “ổn định” thực sự.
Mời các bạn xem thêm những thông tin hữu ích khác tại mục Tài liệu của HoaTieu.vn.