Có 4 chữ “an”

Chữ “an” trong “An Bàng”.

Chữ “an” trong “Cẩm An”.

Chữ “an” trong “Hội An”.

Và chữ “an” trong tâm trí.

Rời Huế, tụi mình quyết định đi An Bàng vì thèm mùi biển. Chuyến đi không có kế hoạch cho tụi mình cơ hội lắng nghe tiếng nói bên trong, mặc cho cảm xúc dẫn dắt, và đón nhận mọi tình huống bất ngờ.

Đây là lần đầu tiên tụi mình chọn nghỉ qua đêm tại An Bàng dù số lần đi Hội An nhiều không đếm xuể. Ngày trước, xa ánh đèn phố xá, cả mình và anh cứ cảm thấy trống vắng sao sao ấy. Nhưng bây giờ, cả hai ở đâu cũng đều thấy vui. Biển An Bàng vẫn mang vẻ đẹp bình dị. Sự lặng lẽ cũng có nhịp điệu riêng của nó. Có lẽ vì vậy mà vùng biển này thu về tận 3 chữ “an”: biển An Bàng, xã Cẩm An, thành phố Hội An.

3 ngày ở đây tụi mình nghỉ ngơi hoàn toàn, không đan xen thời gian làm việc như mọi ngày. Chạy tung tăng trên bờ biển, đắm mình trong làn nước trong veo nghe sóng vỗ nhẹ trên lưng, lắc lư chân theo âm thanh của gió, nhâm nhi mấy món hải sản nướng cùng hai lon bia, sải đôi chân trần trên bãi cát mịn màng, thấy đâu đó trong tâm trí mình còn một chữ “an” nữa.

Có 4 chữ “an”

Đúng duy nhất một buổi trưa tụi mình vào phố cổ (vì bỗng dưng thèm cảm giác ngồi bên sông Thu Bồn măm măm một ly chè), mình vô tình gặp lại cô bạn Myriam người Morocco đã sống tại Việt Nam khoảng 4 năm và từng sống ở Saigon - nơi mình có duyên quen biết bạn ấy. Bất ngờ ghê! Hai đứa tay bắt mặt mừng. Vui sao bạn ấy cũng đang ở biển An Bàng nên hẹn hò nhau tối đó sẽ “làm một ly”.

Hẹn rồi đường ai nấy tự đi tiếp. Tụi mình tạm biệt những con đường vắng vẻ bình yên (khi không có mấy khách du lịch) trong phố cổ, phi xe ra biển chơi. Tụi mình chọn được một bãi biển vắng vẻ, ai dè hăng hái quá nên một bên bánh xe bị lún cát. Trong lúc anh xì hơi bánh xe để xe đỡ lún sâu hơn, mình đi bộ sang cổng sau của một resort hỏi mượn chú bảo vệ cái xẻng xúc cát. Chú nói “chết choa chưa!” rồi đưa cho mình mượn đồ hốt rác. Sau đó, chú còn nhiệt tình tìm thêm một tấm ván để kê dưới bánh xe. Một lúc sau chú lại “chết choa chưa!” vì mải giúp tụi mình nên làm rơi mất cây ăng ten của bộ đàm. May sao tìm thấy, chú vui vẻ đứng kể chuyện công việc, gia đình, hỏi thăm hai đứa mình. Sự cố bất ngờ này kể ra hơi lãng xẹt, mà dễ thương!

Có 4 chữ “an”

Kế hoạch tắm biển phá sản, hai đứa đi ăn một bữa hải sản phủ phê rồi đến điểm hẹn với Myriam. Cô gái trẻ nhỏ nhắn liến thoắng kể về cuộc sống mới ở An Bàng, Hội An. Cô ấy cùng bạn trai sống trong một căn nhà rộng có sân vườn, trong tuần làm các việc online như dạy tiếng Anh, marketing, cuối tuần cùng bạn trai biểu diễn nhạc ở các quán cafe, quán bar, làm mẫu ảnh… Công việc khá đa dạng và mang tính chất tự do, linh hoạt, phù hợp với cá tính phóng khoáng như những bộ váy boho yêu thích của cô. Ở Morocco, tư duy của ông bà, cha mẹ hệt như tư duy của của những người thuộc thế hệ trước ở Việt Nam. Họ mong muốn con cái có cuộc sống ổn định, là con gái thì nên kết hôn, sinh con. Myriam quyết định sống xa nhà và làm điều mình thích, sau này khi cha mẹ cần người chăm sóc có lẽ sẽ chọn sống ở một nơi gần với gia đình.

Chỉ bằng những buổi gặp gỡ an vui như vầy, tụi mình học hỏi ở những người bạn rất nhiều kinh nghiệm hay ho về cách tạo dựng cuộc sống tự do. Suốt buổi trò chuyện, cả bọn đồng ý với nhau rằng tuổi trẻ có đặc quyền sức khoẻ, nhiệt huyết, và thời gian. Hiểu bản thân muốn gì, cho phép bản thân lựa chọn lối sống phù hợp sẽ giúp tâm trí bớt dằn vặt giữa đúng và sai. Tìm thấy chữ “an” nói rằng khó thì rất khó, nói rằng dễ thì cũng dễ.

Link nội dung: https://khoaqhqt.edu.vn/mon-an-4-chu-a37608.html