Bạn đang xem. Số phận của người giàu
– Bắp (Hoàng Phủ Ngọc Tường) – Chim chích (Nguyễn Viết Bình) – Hạt gạo làng ta (Trần Đăng Khoa) – Tạm biệt Huế (Thu Bồn) – Xa nhau em có nhớ không? (Hoàng Ngọc Ẩn)
1. Trong tia chớp cuối cùng của định mệnh, anh có thể nhìn thấy em. Trong vòng xoay bất tận của số phận, anh dừng lại ngay nơi em đang phút huy hoàng. Em khẽ nói cười, em vò nát lá sương, lửa Anh im lặng, em thầm xin, lặng chờ, lặng khóc, ôi một thời huy hoàng khuôn mặt người xa lạ Anh mơ em khi đọc sách, khi em cười, khi em làm gì – Khi tôi hỏi ai điều gì, Khi tôi trả lời ai điều gì, Khi tôi nói không, Khi tôi nói có, Tôi không nói cho ai biết ước mơ của mình vì không ai hiểu, bạn thấy đấy, ngoài bạn ra, con người cũng hòa nhập với cuộc sống này với một mơ. là que diêm nằm lặng lẽ trong chiếc gạt tàn bằng sứ nơi ngọn lửa đang cháy rực, đầu ngón tay anh em là con thuyền dưới rặng thông mà biển đã ở bên anh Luôn ném về phía sau Luôn mơ về tiếng ca của lửa và biển 4. Tôi Tôi đắm chìm trong mái tóc em trong đôi mắt em trên bờ vai em trên những ngón tay Em đắm chìm trong niềm nhớ mong của anh trong giấc mơ của tôi về biển một sườn đồi vàng phủ đầy hoa hướng dương. lặng trong nước mắt trong lời anh không nói Em đầy nắng gió ngoài cỏ cây chiều muộn bãi nắng vàng vui mưa Em nhìn biển đêm sóng dâng như lửa rồi em dần Tan trên cát tôi ẩn mình bình yên Tôi nhìn lại con đường bao vui buồn, nơi trăng non trong ngọn cỏ, rồi tôi bước xuống con đường hẹp và ngước mặt lên. gương soi như tranh ngày yêu cũ.
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phúc Quang chuyển thành bài hát cùng tên.
Xem thêm: Key Office 2013 Professional Full Key vĩnh viễn
Sắp xếp theo: Ngày đăng Mới cập nhật
Trang 1/1 (2 câu trả lời)>

Nhạc lời một bài thơ của nhạc sĩ Phúc Quang
Bởi một tia chớp của số phậnTrong một tia chớp bất ngờ của định mệnh, tôi đã nhìn thấy bạn. Trong vòng xoay điên cuồng của số phận Anh dừng lại ngay nơi em Và từ đó anh lặng lẽ cười, lặng lẽ vỡ vụn Và từ đó anh hóa thành lửa Tình yêu không nửa giấc mơ. Xe cấp cứu đang bấm còi. Hàng giậu kia, hoa hướng dương vàng đã nở hay nỗi buồn xưa chưa tan? Tôi lặng lẽ cầu xin, lặng lẽ chờ đợi, Lặng lẽ nổ tung, lặng lẽ khô héo Lặng lẽ hồi sinh khi thì thầm tên em.