TGPSG - “Chúa Giêsu, niềm hy vọng của người hành hương”
Đó là chủ đề của Năm Thánh 2025, cũng là ý tưởng được linh mục (Lm) Laurensô Hoàng Bá Quốc Huy triển khai để suy niệm trong buổi Tĩnh nguyện Mùa Vọng, được diễn ra lúc 18g30 thứ Tư 11-12-2024 tại Nhà nguyện cổ của Trung Tâm Mục Vụ Tổng Giáo phận Sài Gòn.
Buổi Tĩnh nguyện được ca đoàn Martino của giáo xứ Mai Khôi phục vụ hát Thánh ca cùng với cộng đoàn.
Khởi sự phần suy niệm, sau khi đọc đoạn Tin Mừng của thứ Tư tuần II Mùa Vọng, Lm Laurensô đã định nghĩa về từ “hành hương’’: “Hành hương là ra khỏi ngôi nhà của chúng ta để đến với Chúa, để ta có khoảng lặng cầu nguyện cùng Chúa.”
Ngài nhấn mạnh 4 việc cần làm khi đến nơi hành hương.
- Hành hương là đến để trao mọi sự của ta cho Chúa
“Chúng ta trao cho Chúa mọi sự của ta: mọi sướng khổ buồn vui, mọi tội lỗi của chúng ta. Chúng ta đến gặp gỡ Đức Kitô và dâng lên Người những ước muốn, những lo toan trong cuộc sống.”
- Hành hương là cơ hội để ta được nghe chính Chúa nói với chúng ta
“Đôi khi chúng ta có thói quen đến nơi hành hương là lần chuỗi, hát thánh ca, xin ơn, mà quên cầu nguyện, quên chia sẻ cuộc sống của mình với Chúa. Như vậy, chúng ta đã bỏ qua cơ hội để được Chúa hướng dẫn, để được nghe lời Chúa chỉ bảo đường lối cho chúng ta: ‘Con phải làm gì bây giờ?’”
- Hành hương là ra khỏi ngôi nhà của mình để đến với Chúa, để có những giây phút tĩnh lặng nghỉ ngơi bên Chúa.
“Theo sách Sáng Thế, Chúa dựng nên đất trời trong 6 ngày. Ngày thứ bảy, Chúa nghỉ ngơi. Chúa nghỉ ngơi không phải vì đã mệt mỏi như loài người chúng ta. Ta hành hương để có những giây phút dừng lại, nghỉ ngơi mà “nhìn lại những gì chúng ta làm vừa qua, để quân bình lại cuộc sống: có thời gian dành cho cuộc sống thì cũng cần có thời gian để dành cho Chúa, để ở với Chúa, để Chúa bồi dưỡng, làm mới tâm hồn chúng ta: “Hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi” (MT 11,28). Chúa muốn chúng ta được nghỉ ngơi để đến với Chúa.”
Cha Lorensô cũng chia sẻ cách thức của Cha khi Cha đến những nơi hành hương. Đó là Cha làm dấu, tâm sự cùng Chúa, rồi ngồi tĩnh lặng, cầu nguyện cùng Chúa qua từng làn hơi thở. Mỗi lần hít sâu, Cha nói: “Xin Chúa ở cùng con” và mỗi lần thở ra, Cha nói : “Xin cho con ở với Chúa”.
- Hành hương là thời gian để Chúa chữa lành mỗi ngày sống của chúng ta
“Hành hương là hành trình tiến về nhà Chúa. Trên hành trình này, ta không đi một mình. Chúa Cha đã ban chính Con Một của Người đồng hành với chúng ta. Vì vậy, chúng ta luôn cần tín thác vào Chúa: ‘Chúa nắm tay con đi trên mọi nẻo đường, con không sợ cô đơn’.”
Kết luận
“Cuối hành trình hành hương là giờ phút Chúa chờ đón chúng ta. Chúa luôn ở bên cạnh ta, chờ đợi chúng ta từng ngày, dù ta có quên Chúa. Vì vậy, mỗi người chúng ta hãy dùng thời gian Mùa Vọng và Năm Thánh sắp tới để tìm ra ý nghĩa của chính cuộc đời mình. Đời ta là một cuộc hành hương đi về nhà Chúa. Điểm đến cùng đích của chúng ta là nhà Chúa. Chúa là hy vọng của cuộc đời chúng ta.”
Kết thúc bài giảng tĩnh tâm, Lm Laurensô đặt Mình Thánh Chúa, rồi gợi ý xét mình.
Trong khoảng 45 phút sau đó, cộng đoàn thinh lặng cầu nguyện riêng, xét mình, lãnh Bí tích Hoà giải... Tổng cộng có 7 toà giải tội.
Đến 20g là nghi thức Chầu Phép Lành Thánh Thể. Sau bài hát cầu cho Đức Giáo hoàng, linh mục chủ sự đọc lời cầu nguyện và ban phép lành Thánh Thể.
Buổi Tĩnh nguyện kết thúc bằng bài hát Năm Thánh.
Mọi người ra về trong tâm tình bình an hân hoan của những khách hành hương tràn trề niềm hy vọng.
Ảnh: Phaolô Kiêm Huỳnh Trí Thức Bài: Maria Võ Thị Tuyết Phương (TGPSG)