Người đàn ông áo trắng nói: “Tốt lắm. Không cần làm bài kiểm tra thứ ba nữa. Trương Tiểu Bình, bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là đệ tử ưu tú của Thiên Địa kiếm tông. Trưởng lão Lưu, người này do ông chọn được, chuyện của cậu ấy sẽ do ông phụ trách”.
Lưu Dịch Phong mừng rỡ đáp: “Vâng, thuộc hạ tuân lệnh”.
Advertisement
Người đàn ông áo trắng ném cho Ngô Bình một chiếc nhẫn, cười bảo: “Trương Tiểu Bình, chăm chỉ tu luyện vào. Bất kỳ tài nguyên nào của Thiên Địa kiếm tông cũng sẽ mở cho cậu. Trong nhẫn này có một số thứ do tôi để lại, xem như quà gặp mặt cho cậu”.
Ngô Bình chắp tay đáp: “Cảm ơn tông chủ”.
Advertisement
Người đàn ông áo trắng rất vui, cười ha ha rồi hoá thành một luồng sáng, rời khỏi hiện trường.
Lưu Dịch Phong cười nói: “Sau này cậu đã là đệ tử ưu tú. Đây chính là thân phận vô cùng tôn quý! Cả Thiên Địa kiếm tông này chỉ có hai mươi ba đệ tử ưu tú, cậu là người thứ hai mươi tư”.
Ngô Bình hỏi: “Trưởng lão, đệ tử ưu tú có đặc quyền gì không?”
Lưu Dịch Phong đáp: “Nếu là ở tổng bộ Thiên Địa kiếm tông, cậu có thể lựa chọn một khu vực để tu luyện và sinh hoạt. Diện tích khu vực rất lớn, bên trong có thành thị và thôn trấn. Thuế mà họ nộp đều thuộc về cậu. Toàn bộ người trong khu vực phải gọi cậu là chủ nhân”.
Ngô Bình cười nói: “Thế có nghĩa tôi là địa chủ?”
Lưu Dịch Phong bảo: “Có thể hiểu như vậy. Nhưng tạm thời cậu chỉ được tu luyện ở Hạ Giới, có thể chọn vài quả núi làm lãnh thổ riêng. Đồng thời, địa bàn của Thiên Địa kiếm tông chúng tôi ở Địa Tiên Giới cũng có thể chia một phần cho cậu”.
Ngô Bình hỏi: “Trưởng lão, nếu tôi chọn một quả núi, vậy người sống trên núi phải xử lý thế nào?”
Lưu Dịch Phong nói: “Đương nhiên tất cả đều do cậu sai phái. Những người thuộc Thục Sơn kiếm phái ban đầu, chúng tôi sẽ không trọng dụng. Có thể trở thành tôi tớ của các đệ tử ưu tú là phúc của họ”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Trưởng lão, Thiên Địa kiếm tông chúng ta tiến quân vào Hạ Giới, chắc hẳn cũng muốn mở rộng địa bàn nhỉ?”
Lưu Dịch Phong cười nói: “Tất nhiên rồi. Hai ngày trước, chúng tôi đã diệt sạch Vạn Ma Tông. Tiếp theo, chúng ta sẽ diệt trừ các môn phái khác, thống nhất Địa Tiên Giới”.
Ngô Bình thầm kinh ngạc: “Giành lấy cả Địa Tiên Giới ư?”
Lưu Dịch Phong nói: “Đến lúc ấy, linh khí khôi phục, không gian gập sẽ thi nhau xuất hiện. Chúng ta đương nhiên phải chiếm thật nhiều địa bàn”.
Ngô Bình hỏi: “Trưởng lão, Thiên Địa kiếm tông chúng ta xuống đây chiếm địa bàn, các thế lực khác hẳn cũng có hành động nhỉ?”
Lưu Dịch Phong cười bảo: “Đương nhiên. Có điều Thiên Địa kiếm tông có chỗ dựa rất vững chắc. Được rồi, cậu đi theo tôi, chọn vài ngọn núi đi”.
Là đệ tử ưu tú duy nhất của Thiên Địa kiếm tông tại Địa Tiên Giới, Ngô Bình có địa vị rất cao, ngay cả Lưu Dịch Phong cũng phải khách sáo với anh.
Ngô Bình vờ đi một vòng, cười nói: “Tôi cảm thấy đỉnh Vô Tương, điện Trường Sinh, điện Thanh Liên đều rất tốt”.