Sưu tầm trên 30 bài viết phân tích về nhân vật cô bé trong truyện Cô bé bán diêm (Andersen) hàng đầu, cung cấp dàn ý chi tiết để học sinh có tài liệu tham khảo giúp viết văn hiệu quả hơn.
Top 30 điểm nhấn về nhân vật cô bé bán diêm (phiên bản tốt nhất)
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu số 1
Andersen là một nhà văn lừng danh với các truyện dành cho thiếu nhi. Các tác phẩm của ông luôn để lại ấn tượng sâu sắc và mang lại những bài học quý báu cho trẻ em. Khi nói đến các truyện nổi tiếng của ông, không thể không kể đến Cô bé bán diêm, một câu chuyện có giá trị nhân văn và nhân bản cao.
Câu chuyện kể về số phận bi thương của cô bé bán diêm. Cô bé từng có một gia đình hạnh phúc và ấm áp với bà nội yêu thương, trong một ngôi nhà tươi đẹp với hoa xuân rộn ràng, nhưng tất cả đã trở thành quá khứ. Bà nội, người mẹ hiền lành của em đã qua đời, em sống cùng bố trong hoàn cảnh nghèo khó, kém may trên một căn phòng tối tăm, em phải bán diêm để nuôi sống mình.
Sự khó khăn của em được tác giả mô tả rõ trong đêm giao thừa. Trong cái lạnh cắt da, từng cơn gió lạnh buốt thổi qua, cô bé đau đớn, lạnh lùng, đói meo xác đang mang theo phong diêm đi bán. Em không dám về nhà vì bố nghiện rượu có thể đánh em nếu em không bán được diêm. Em ngồi gần tường, hy vọng mọi người có lòng từ bi mua diêm của mình.
An-đéc-xen đã sáng tạo ra một chuỗi các hình ảnh trái ngược, tạo nên sự đối lập để làm nổi bật tình trạng khó khăn của cô bé: ngôi nhà dễ thương, tràn đầy tình thương chỉ còn trong ký ức, nhưng hiện nay biến thành mái nhà đổ nát, nơi có người cha thường xuyên quở trách và đánh đập em; mọi người ở trong căn nhà ấm cúng, ánh sáng chiếu rọi, còn em lại bị bỏ rơi trong bóng tối lạnh leo; mỗi căn nhà đều phát ra mùi thơm của món ngỗng quay, hương vị của gia đình hạnh phúc, nhưng cô bé lại phải chịu đói, cô đơn và buồn bã suốt ngày.
Qua việc sử dụng kỹ thuật tương phản, tác giả đã đẩy mạnh hơn sự cô đơn và khó khăn của cô bé. Em không chỉ gặp khó khăn về vật chất mà còn phải chịu sự lạnh lùng, coi thường từ mọi người xung quanh, kể cả bố mình. Tác phẩm đã kết hợp một cách khéo léo giữa thực tế và ảo mộng qua những lần em quẹt diêm.
Trong truyện, cô bé đã thử quẹt diêm năm lần: lần đầu tiên em nhìn thấy lò sưởi, lần thứ hai là món ngỗng quay, lần thứ ba là cây thông, lần thứ tư là bà, và lần cuối cùng em đã sử dụng tất cả que diêm còn lại để giữ bà lại bên mình. Cách em quẹt diêm được sắp xếp một cách logic, từ vật chất đến tinh thần: em muốn có lò sưởi, món ngỗng quay vì cô đang trải qua cảm giác đói và lạnh; cây thông và bà đại diện cho không khí ấm áp của gia đình, tình thương mà em mong muốn.
Sự kết hợp giữa thực tế và ảo mộng đã tạo nên sự đau thương, lòng thương cảm sâu sắc đối với số phận của cô bé. Những ảo mộng của em chính là phản ánh của thực tế khó khăn: em mơ về lò sưởi, bữa tiệc, cây thông,... bởi em đang sống trong cảnh thiếu thốn, khó khăn. Em mơ về bà vì em luôn cảm thấy thiếu vắng tình yêu từ gia đình. Mỗi khi que diêm tắt, thực tế khó khăn lại quay trở lại, khiến cho cuộc đời cô bé càng trở nên bất hạnh.
Vì vậy, em cố gắng quẹt những que diêm cuối cùng để giữ bà ở lại, để em có thể sống trong tình yêu thương. Tuy nhiên, em cũng hiểu rằng, mỗi khi que diêm tắt, hình ảnh của bà cũng sẽ biến mất, giống như tất cả mọi thứ trước đó. Vì thế, em ước mong mình có thể đi cùng bà mãi mãi. Mong muốn này của em vừa thể hiện sự khao khát tình thương, vừa nói lên số phận bi thảm, đau buồn của cô bé nhỏ.
Cái chết của cô bé đầy xót xa, khiến cho độc giả cảm thấy ám ảnh. Vào buổi sáng đầu tiên của năm mới, mọi người đều hạnh phúc, tươi vui nhưng cô bé lại lẻ loi chết ở góc tường, em chết vì lạnh, vì không có ai quan tâm, giúp đỡ em.
Nhưng khi em qua đời, đôi má cô bé vẫn đỏ hồng, đôi môi cô bé như hình như cười nhẹ, vì em đã được giải thoát khỏi cuộc sống khổ đau, được gặp bà yêu quý của mình. Điều này thực sự là một cái kết bi thảm. Hạnh phúc ở mỗi người là ở đời thực, ở trên đời này, nhưng em chỉ có thể trở thành hạnh phúc hoàn toàn ở một thế giới khác.
Tác phẩm tạo dựng một cấu trúc hợp lý phản ánh diễn biến sự kiện và tâm lý của nhân vật. Kỹ thuật tương phản đặc sắc giúp làm nổi bật tình trạng khó khăn của cô bé: cô đơn, đi bán diêm trong đêm tối so với phố sáng rực đèn, mọi người vui vẻ, hạnh phúc xung quanh. Sự kết hợp giữa hiện thực và ảo mộng không chỉ làm rõ trạng thái đáng thương mà còn thể hiện mong muốn hạnh phúc của cô bé.
Truyện Cô bé bán diêm thể hiện lòng yêu thương sâu sắc của tác giả dành cho những số phận khó khăn. Tác phẩm truyền đạt thông điệp ý nghĩa về tình người, khích lệ chăm sóc và yêu thương trẻ em, đảm bảo họ có cuộc sống tràn đầy niềm vui, hạnh phúc.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm
1. Bắt đầu
- Giới thiệu tác giả nổi tiếng An-đéc-xen và truyện ngắn 'Cô bé bán diêm'
- Giới thiệu về nhân vật cô bé bán diêm: một cô bé đang trải qua hoàn cảnh khó khăn
2. Nội dung chính
* Phân tích nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm cùng tên của An-đéc-xen
- Tổng quan về tình hình cô bé bán diêm:
+ Mất bà và mẹ, sống với cha và phải chịu sự lạnh lùng và lờ đi
+ Trong hoàn cảnh khó khăn, phải đi bán diêm kiếm sống
- Cô bé bán diêm đối diện với nhiều khó khăn, gặp nhiều tổn thương:
+ Trải qua cảm giác đói và lạnh vào đêm giao thừa, mặc dù có nhà nhưng không dám trở về
+ Sự lạnh lùng, không quan tâm từ mọi người xung quanh
- Cô bé bán diêm nuôi dưỡng ước mơ và mong muốn hạnh phúc:
+ Mỗi que diêm em quẹt là biểu hiện của ước nguyện: Có thức ăn, được ấm áp,...
+ Mong muốn được đi với bà để trốn khỏi nỗi đau đói rét.
- Sự chấm dứt cuộc đời của cô bé bán diêm:
+ Phản chiếu thực tế xã hội
+ Thể hiện sự đồng cảm sâu lắng với những số phận khó khăn trong xã hội
3. Đóng bài
Hình tượng nhân vật cô bé bán diêm mang lại cho độc giả niềm nhớ về những khúc mắc, suy tư về số phận con người, khơi gợi lòng thương cảm trước những khổ đau trong cuộc đời.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 2
Đọc Cô bé bán diêm của An-đéc-xen, người đọc khó lòng quên những ánh lửa diêm sáng trong đêm giao thừa, liên tưởng đến thế giới tươi đẹp của cô bé nghèo. Mặc dù kết cục truyện đau lòng, nhưng hình ảnh mơ màng của cô bé vẫn in sâu vào tâm trí người đọc nhờ sự miêu tả cuốn hút của An-đéc-xen.
Trong bóng đêm lạnh lùng của Đan Mạch, chúng ta nhìn thấy hình ảnh cô bé đôi môi tái nhợt, bụng đói cứ gieo rắc trên con đường. Một cô bé mồ côi khó khăn, sợ hãi trước sự trừng phạt của cha khi không bán được diêm. Nhà văn đã tái hiện lại tâm trạng sống động của cô bé.
Ấn tượng đầu tiên về cô bé là hình ảnh em bị lạc trong bóng tối trước đêm giao thừa. Khi mọi nhà sáng đèn và phố sôi động, cô bé nhớ về những ngày tươi đẹp với bà nội yêu quý. Thực tại khắc nghiệt của cuộc sống tại gia đình cô bé đối lập với bóng hình hạnh phúc trong tâm trí em.
Em ao ước có thể sưởi ấm bằng một que diêm, nhưng e ngại làm hỏng một que diêm chưa bán. Tuy nhiên, cô bé quyết định thắp lên que diêm đầu tiên, mở ra một thế giới mơ mộng hơn. Ánh sáng từ que diêm đã biến mọi thứ xung quanh, từ bức tường xám thành những hình ảnh ấm áp, mang đến niềm vui tưởng tượng.
Cô bé tiếp tục thắp lên que diêm thứ hai, tạo ra một niềm vui nhỏ dù chỉ trong mơ. Cô bé phải đối mặt với cảm giác đói và rét, nhưng ánh sáng của diêm đã biến thế giới xung quanh em trở nên ấm áp và hạnh phúc hơn, mặc dù chỉ trong phút chốc.
Và một lần nữa, ngọn diêm tiếp tục rực sáng, mở lời cho những mơ ước tươi đẹp của cô bé. Trong cuộc sống đầy khó khăn và áp lực, cô bé phải hy sinh những phút giây vui đùa của tuổi thơ. Sáng lên từ que diêm là một thế giới tươi sáng, nơi có 'cây thông Nô-en', với ngọn nến sáng rọi và tranh vẽ màu mỡ, nhưng tất cả chỉ cách xa tầm tay, giống như những vì sao trên bầu trời không thể chạm tới. Lòng người thổn thức khi nghe câu chuyện, vì cô bé đang trải qua những khó khăn và sắp đối mặt với cái lạnh khắc nghiệt ở xứ sở tuyết rơi.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 3
Trong 'Cô bé bán diêm' của An-đéc-xen, sự thương tâm về số phận bi thương của cô bé khiến người đọc không thể không cảm thấy đau lòng. Cô bé không chỉ phải đối mặt với nghèo đói và vật chất, mà còn mất đi sự bảo vệ tinh thần. Không gì có thể so sánh với cảm giác cô bé bị bỏ lại, cô đơn giữa trời.
Trước tình hình khó khăn, đau đớn của cô bé, lòng tôi rộn ràng xót xa. Ai mà không thổn thức khi nghĩ về cô bé một mình, giữa bóng tối lạnh lẽo, trong khi mọi người đang ấm áp bên nhau. Điều này càng làm tăng sự đau xót khi cô bé đang trải qua những khó khăn vào đêm giao thừa, thời điểm mọi người đều hân hoan và sung túc.
Giá như tất cả những ước mơ trở thành hiện thực, em sẽ được hưởng niềm vui khi 'ngỗng nhảy ra khỏi đĩa', mang đến bữa ăn no nê. Nhưng lại một lần nữa, hi vọng tan biến, cô bé lại đối mặt với cảnh 'phố xá vắng vẻ, lạnh giá, tuyết trắng phủ kín, gió mùa đông thổi mạnh'. Em còn phải chứng kiến sự lạnh lùng, thờ ơ của người dân qua đường, điều này càng khiến ta cảm thấy thương cô bé.
Và một lần nữa, ngọn diêm lại sáng lên, cho cô bé những giấc mơ đẹp nhất. Trong cuộc sống khó khăn, cô bé đã từ bỏ những giây phút vui vẻ của tuổi thơ. Ánh sáng từ diêm mang đến một thế giới ấm áp, với cây thông Nô-en và nến rực rỡ, nhưng tất cả chỉ ở ngoài tầm với, giống như những vì sao cao trên trời. Lòng người cảm thấy nặng trĩu, vì cô bé sắp mệt mỏi và đối mặt với cái lạnh của xứ sở tuyết.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 4
An-đéc-xen, tác giả Đan Mạch, nổi danh với các truyện thiếu nhi, trong số đó 'Cô bé bán diêm' là tác phẩm đáng nhớ. Truyện kết hợp giữa thực tế và tưởng tượng, hình ảnh cô bé bán diêm trên phố đêm đã khơi gợi lòng thương cảm sâu sắc.
Cô bé bán diêm mồ côi mẹ từ nhỏ, bà là người luôn yêu thương cô nhưng đã bỏ rơi. Cô sống với cha trong cảnh khó khăn, phải đi bán diêm. Mỗi ngày, cô bé mang theo giỏ diêm, mỗi ngày không bán được là một ngày cha trách mắng. Cô bé không chỉ thiếu tình thương mà còn phải trải qua sự bạo lực từ gia đình.
Dù trời lạnh giá, cô bé bán diêm vẫn đi khắp phố, trên đôi chân trần, để bán những bao diêm. Một ngày không bán được, cô vẫn không dám về, lo sợ sự trừng phạt từ cha. Vào đêm, cô bé lại cô đơn, lẻ loi.
Tuổi thơ của cô bé là thời gian mà mọi người quây quần, ăn uống ngon lành, chuẩn bị đón năm mới. Nhưng cô bé lại bị bỏ rơi, không ai để ý, không ai quan tâm. Điều này khiến người đọc cảm thấy thương xót và nhớ đến những trẻ em khác cũng đang gặp khó khăn.
Cô bé bán diêm lạnh lùng ngồi góc phố, đốt diêm để sưởi ấm tay và chân đang lạnh. Bằng tất cả khao khát và mong muốn, mỗi que diêm đều biểu lộ nguyện vọng của cô bé, từ một bữa ăn ấm áp đến lò sưởi và cây thông Noel. Cuối cùng, cô bé gặp một bà lão trong lửa diêm và được giải thoát.
Những que diêm không chỉ là những cơn mơ, chúng mang đến hạnh phúc thật sự cho cô bé bán diêm. 'Bà cụ dẫn dắt em bay cao, nơi không còn lạnh giá và đói khát'. Cái chết của cô bé dù nhẹ nhàng nhưng lại phản ánh sự thờ ơ và lạnh lùng của xã hội, khiến nhiều trẻ em khác phải chịu cảnh tương tự.
Cô bé bán diêm để lại ấn tượng sâu sắc, khơi gợi lòng thương cảm và suy nghĩ về số phận của con người. Chúng ta, những người may mắn hơn, cần có trách nhiệm giúp đỡ những người khó khăn hơn.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 5
An-đéc-xen, nhà văn truyện cổ tích nổi tiếng phương Tây, sáng tạo tác phẩm Cô bé bán diêm, kể về thời hiện đại, nơi con người chế tạo và sử dụng diêm, sử dụng xe hơi, và tổ chức đón giao thừa với cây thông Nô-en. Cô bé bán diêm phản ánh xã hội đó và cái chết của một cô bé nghèo.
Bắt đầu câu chuyện, tác giả mô tả bối cảnh khắc nghiệt và đặc biệt. Trời tối, tuyết rơi liên tục, và lạnh giá trong đêm giao thừa. Một cô bé bán diêm, đầu trần, chân đất, đi bán diêm vì sợ cha sẽ đánh nếu không bán đủ diêm.
Sau khi mẹ của cô bé chết và gia sản mất, gia đình phải rời khỏi ngôi nhà ấm áp để sống trong một nơi tối tăm và nghe lời mắng mỏ từ cha. Gia đình sống trong nhà lạnh lẽo, gió thổi qua các kẽ hở.
Cô bé bán diêm giống như một kẻ lạc loài trên mặt đất tuyết phủ. Em tìm nơi có nhiều người qua lại nhưng mọi người đều vội vã, không để ý đến em. Cô bé chịu đói và lạnh, bông tuyết bám trên tóc và lưng của em.
Em ngồi nép vào một góc tường, mặc dù nơi đó tránh nhưng cũng thu hút sự chú ý. Xung quanh, cửa sổ mọi nhà đều sáng rực, và mùi ngỗng quay nhắc nhở về đêm giao thừa. Em cảm nhận lạnh giá và bàn tay cứng đờ, quyết định đánh diêm để sưởi ấm.
Khi hơ bàn tay giá lạnh bằng que diêm, em tưởng tượng mình ngồi trước lò sưởi ấm áp. Nhưng giấc mơ tan biến khi lửa tắt. Em bần thần và nghĩ đến việc cha em đã giao cho em bán diêm. Em biết rằng khoảng cách giữa hi vọng và thực tế là rất xa.
Cùng với cái lạnh, cơn đói cũng tới. Que diêm thứ hai 'bùng cháy và tỏa sáng rực rỡ'. Trước mắt em bé xuất hiện 'bàn ăn đầy đủ, khăn trải bàn trắng muốt, toàn bộ đồ ăn làm từ đồ sứ cao cấp, và một con ngỗng quay. Điều thú vị hơn, con ngỗng này rời khỏi dĩa và mang đũa và dao đến gần em'. Thật tuyệt vời. Bữa ăn đóng băng trong tâm trí em chỉ là một giấc mơ. Khi que diêm tắt, thực tế trở lại: 'Không có bàn ăn đẹp đẽ, chỉ có con đường vắng vẻ, lạnh lùng, tuyết phủ trắng xóa, gió lạnh lùng và người qua đường đều mặc ấm áp, không một ai quan tâm đến em bé bán diêm'.
Trong thế giới của em bé, ánh sáng và nhiệt độ của que diêm chống lại sự lạnh lùng và đói khát. Dưới ánh sáng thoáng qua của que diêm, em bé tưởng tượng ra những vật dụng cần thiết, tạo ra một thế giới riêng cho mình. Gió lạnh và sự đói bụng ngăn chặn mọi người lại gần, và xung quanh chỉ là 'những bức tường dày và lạnh giá'. Những bức tường câm lặng do con người tạo ra để tách biệt giữa họ và những người khác.
Em bé bị mắc kẹt trong thế giới của mình, nơi mà tuyết và bóng tối bao phủ. Để đối phó với màn đêm lạnh lùng, 'em bé sử dụng que diêm thứ ba'. Bỗng nhiên, em thấy một cây thông Nô-en lớn, được trang trí đầy lộng lẫy với nến lấp lánh và tranh màu sắc. Dù cây thông Nô-en gợi nhớ đến phong tục tặng quà của phương Tây, trong thực tế, em bé vẫn cảm thấy lạnh lùng với tuyết phủ xung quanh. Que diêm tắt và bức tranh biến mất.
Mặc dù que diêm không thể đánh tan bóng tối, nhưng bóng tối cũng không thể chống lại nó. Khi que diêm tắt, tất cả những ngọn nến trên cây thông Nô-en biến thành 'những vì sao trên bầu trời'. Em nghĩ về cái chết và bà ngoại, người luôn nói: 'Khi có một vì sao chết, một linh hồn mới bay lên bên trời'. Dù bà đã qua đời từ lâu, em vẫn cảm thấy gần gũi và tìm kiếm sự an ủi từ bà. Em châm que diêm và thấy bà nở nụ cười. Em cảm thấy hạnh phúc và mong muốn đến với bà.
Cái chết của em bé trong đêm giao thừa phản ánh sự tàn nhẫn của xã hội. Dù mọi người có thấy hình ảnh 'một em bé với đôi má hồng và nụ cười nhẹ, cùng với một bao diêm đã cháy hết' thì họ vẫn không hiểu được 'những kỳ diệu mà em bé đã trải qua, đặc biệt là khoảnh khắc hai bà cháu bay lên để chào đón năm mới'. Họ không thể nhìn thấy, không thể cảm nhận được những điều mà em bé đã tưởng tượng ra. Em bé thuộc về một thế giới khác và không thể chia sẻ cảm xúc đó với ai.
Cái chết của em bé cũng là lời chỉ trích đối với lối sống ích kỷ, tập trung vào bản thân của xã hội hiện đại. Điều này phản ánh sự nhân ái sâu rộng của nhà văn tài ba Anđecxen.
Thế giới đã mất đi một giọng nói thơm lâng, một trái tim đầy yêu thương. Em bé bán diêm biểu lộ sự tuyệt vọng trước sự lạnh lùng và bất ân của thế giới xung quanh, nhưng cũng đầy ước mơ và hi vọng về một tương lai tốt đẹp hơn.
Đánh giá về nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 6
An-Đéc-xen, người được biết đến như là 'ông kể chuyện cổ tích', là một trong những nhà văn vĩ đại của Đan Mạch. Các truyện của ông không chỉ dành cho trẻ em, mà trong mỗi câu chuyện dành cho trẻ em đều chứa đựng những bài học sâu sắc về con người dành cho người lớn. 'Cô bé bán diêm' là một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông, trong đó hình ảnh cô bé bán diêm đặc biệt nổi bật.
Cô bé bán diêm sống trong hoàn cảnh nghèo khổ và đầy gian khổ. Cô mồ côi mẹ từ khi còn rất nhỏ, sống cùng cha và bà. Nhưng sau đó, người bà thân thiết nhất với cô cũng đã rời bỏ cô để đến với thế giới bên kia. Cô bé phải sống cùng cha, một người nghiện rượu, bắt cô phải làm việc kiếm tiền cho mình mỗi ngày. Cô bé quá nhỏ để chịu đựng những công việc vất vả như vậy, và cô thiếu đi tình thương của gia đình.
Dù cô bé bán diêm nhỏ bé và phải chịu nhiều khó khăn, nhưng ngay cả trong ngày Lễ Giáng sinh, một ngày tràn đầy ấm áp của gia đình, cô vẫn phải chịu đựng nhiều gian khổ. Dưới bão tuyết lạnh lùng, mọi người mặc những bộ quần áo ấm áp và sặc sỡ, trong khi cô bé chỉ đi bằng chân trần trên mặt tuyết. Đôi chân cô đỏ ửng vì lạnh. Cô bé mặc bộ quần áo rách rưới và không có mũ che đầu. Cảnh tượng này thật sự đáng thương.
Cô bé luôn cố gắng mời gọi mọi người mua diêm, nhưng không ai quan tâm đến cô. Điều này cho chúng ta thấy sự lạnh lùng của một số con người, sống vội vàng, thiếu lòng nhân ái, và bỏ qua những sinh linh nhỏ bé như cô bé. Dù cô đang cảm thấy lạnh lùng, đói và rét, nhưng cô vẫn không dám về nhà vì sợ cha sẽ đánh cô vì không bán được diêm.
Cô bé nhìn thấy phố sáng đèn, những ngôi nhà đẹp và ấm cúng, điều này khiến người đọc cảm thấy xót xa cho cô. Tác giả đã tạo nên những hình ảnh đối lập để nhấn mạnh sự thiếu thốn, đáng thương của cô bé bán diêm. Khi phố đèn sáng rực và mọi nhà trang hoàng, cô bé nhớ lại những kỷ niệm với bà nội của mình. Dù kỷ niệm đó chỉ ngắn ngủi, nhưng cũng đủ để làm cô bé mỉm cười trong băng giá. Nhưng đồng thời, kỷ niệm càng đẹp thì hiện tại cô bé càng cảm thấy thiếu vắng và đau lòng.
Cô bé bán diêm luôn cảm nhận được sự thú vị từ việc quẹt diêm. Khi quẹt diêm lần đầu tiên, 'lửa xanh lam ban đầu dần dần biến mất, trở thành màu trắng, rồi rực hồng xung quanh que gỗ, chiếu sáng rõ ràng và rực rỡ'. Ánh sáng ấy đã làm cho bóng tối biến mất, thay vào đó là hình ảnh của 'một lò sưởi bằng sắt, với những hình dáng nổi bật làm từ đồng, tỏa sáng lấp lánh'. Niềm vui đó xuất phát từ ảo giác về 'lửa sưởi ấm và hơi nước ấm áp'. Giấc mơ đơn giản của cô bé là được ngồi trước lò sưởi ấm áp, điều mà cô không thể có trong hiện thực. Bóng tối quay lại sau khi ánh sáng tắt đi.
Em quẹt diêm lần thứ hai, ngọn lửa sáng lên biến tường xám thành 'màn rèm màu'. Bức họa hạnh phúc trong những ngôi nhà ấm cúng hiện ra, bàn ăn sẵn sàng với khăn trải bàn trắng muốt, bát đĩa sứ quý và một con ngỗng quay. Cảm giác đói và rét của em hiện rõ qua ước mơ, khi thấy sự thiếu thốn của mình. Nhưng không lâu sau, hiện thực trở lại, 'phố xá vắng lạnh lùng, tuyết trắng và gió bấc'. Sự thờ ơ của người qua đường làm đau lòng.
Em quẹt tiếp diêm, vùng sáng mở ra một thế giới như 'cây thông Nô-en', với nến sáng rực và những bức tranh tươi sáng. Nhưng ánh sáng chỉ tồn tại trong giây phút, rồi tắt đi. Em vội quẹt thêm, một vùng sáng xanh hiện ra, bà em hiện lên và mỉm cười, em van xin được về với bà.
Em quẹt hết diêm, mong giữ bà lại. Điểm sáng liên tục làm cho không gian sáng rực, em thấy bà lớn lên và trở nên tươi đẹp. Hai bà cháu cùng bay lên trời, không còn đói rét hay đau buồn. Họ về chốn bình yên.
Cái chết của em dịu dàng như giấc mơ. Ước mơ em đẹp đẽ nhưng đầy đau thương. Cô bé sống trong nghèo khó, thiếu tình thương của gia đình và cộng đồng.
An-đec-xen thông qua cô bé bán diêm thể hiện sự yêu thương đối với những đứa trẻ bất hạnh và chỉ trích những người thiếu lòng nhân ái, không quan tâm đến người khác.
Phân tích về nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 7
Ai trong chúng ta chưa trải qua thế giới truyện cổ Andersen, nơi mà tình thương được ca tụng và sống đẹp. Andersen không chỉ viết truyện cho trẻ em mà còn dành cho người lớn để suy ngẫm và trân trọng cuộc sống. Trong số các nhân vật, cô bé bán diêm là một hình ảnh đặc trưng được đời sau ghi nhận.
Những truyện cổ tích của tác giả Đan Mạch luôn chiếm vị trí đặc biệt trong lòng người đọc. Những tác phẩm như “nàng tiên cá”, “Bầy chim thiên nga” và “Cô bé bán diêm” đều phản ánh tình yêu và niềm tin vào sức mạnh của điều tốt đẹp.
Cô bé bán diêm, mồ côi mẹ từ nhỏ và sống với người cha thô lỗ trong một ngôi nhà hư hỏng. Cô phải kiếm sống bằng cách bán diêm, một số phận nghèo khổ và cô đơn. Đêm giao thừa, khi mọi nhà sưởi ấm, cô bé vẫn đau khổ và kiếm sống.
Điều cảm động trong câu chuyện không chỉ là số phận khó khăn của cô bé mà còn là những ước mơ và mộng tưởng của cô. Khi quẹt diêm, cô bé đã mơ về mái ấm gia đình, bữa ăn no và tình yêu thương từ bà nội.
Sau mỗi lần quẹt diêm, cô bé đã trải qua những ước mơ về vật chất và tinh thần, dù chúng chỉ tồn tại trong chốc lát. Cô mong muốn thoát khỏi cuộc sống khó khăn và nghèo nàn.
Ngọn lửa từ que diêm là biểu tượng cho ước mơ và khao khát của cô bé về một cuộc sống ấm áp và hạnh phúc. Tác giả muốn đề cao sự cảm thông và yêu thương với những người nghèo khổ.
Cuối cùng, cô bé bán diêm đã kết thúc cuộc đời tại một góc tường, giữa hàng diêm đã sáng. Cô bé chết vì nghèo đói, lạnh lùng và tuyệt vọng, với sự vô tình của xã hội.
Đời không luôn màu hồng, nó còn có những giọt nước mắt. Nhưng nhờ những truyện như của Andersen, cuộc sống trở nên đẹp đẽ hơn.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 8
'Cô bé bán diêm' của An- Đéc- Xen thể hiện tầm nhìn nhân sinh đậm đà nhân văn, gắn bó với các đứa trẻ trên toàn cầu. Truyện mô tả cuộc sống khó khăn của trẻ em, nơi họ chịu đựng nghèo đói và bị bỏ rơi, không ai quan tâm, dẫn đến kết cục thương tâm cho cô bé.
Số phận khốn khổ của cô bé bán diêm bao gồm tổn thương về thể xác và tinh thần. Cuộc sống bị bỏ rơi và lạc lõng khiến cô cảm thấy cô đơn và đau buồn. Truyện 'Cô bé bán diêm' kể về những thử thách và khó khăn mà cô bé phải trải qua.
Câu chuyện diễn ra vào đêm giao thừa, thời điểm quan trọng đánh dấu sự chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Trong bão tuyết và rét buốt, cô bé đi lạc lối dưới tuyết, không có đủ quần áo để giữ ấm.
Cô bé luôn cố gắng bán diêm để kiếm sống nhưng không ai mua cho cô. Cô bé đói và lạnh, nhìn vào các nhà đèn sáng rực và cảnh gia đình sum họp bên mâm cơm ấm áp, cảnh đẹp đối lập với số phận cô bé đang trải qua.
Câu chuyện tạo nên sự đối lập rõ rệt, so với những câu chuyện cổ tích vui vẻ, ở đây An- Đéc- Xen khám phá sự thật về sự lạnh lùng và vô tâm của xã hội đối với những đứa trẻ khốn khổ như cô bé bán diêm.
Trạng thái của cô bé trong đêm cuối năm đầy thương tâm, trong khi mọi người đều ấm áp bên nhau, cô bé lại chịu đói và rét. Đường phố vắng vẻ, ai cũng vội vã trở về, không ai quan tâm đến cô bé.
Em không thể trở về nhà nếu không kiếm được tiền. Nếu không, cha em sẽ trừng phạt vì không đem về tiền mua rượu. Cô bé bán diêm nằm che lấp trong kẽ hở hai ngôi nhà, cố gắng sưởi ấm bàn tay lạnh. Khi que diêm cháy, cô thấy một bàn ăn đầy ớt, mời gọi với đầy đủ món ngon. Cô bé đói bụng, mong muốn có một bữa ăn ngon là điều dễ hiểu.
Khi que diêm tắt, cô bé trở lại bóng tối và gió tuyết. Khi quẹt que diêm tiếp, cô thấy một lò sưởi, ánh sáng và hơi ấm nó giúp em ấm lòng và tinh thần. Quẹt que diêm tiếp theo, cô nhìn thấy một cây thông nô-en rực rỡ, đèn xanh đỏ lung linh.
Khi quẹt que diêm lần thứ tư, cô bé nhìn thấy bà ngoại yêu dấu. Bà luôn chia sẻ, nuôi em và ấm lòng em. Nhưng bà đã qua đời, chỉ còn lại cha em, nghiện rượu và thường xuyên đánh em. Em gọi bà và bà dắt em bay lên trời.
Mỗi que diêm phản ánh một mong muốn của cô bé bán diêm. Sáng lên, tìm thấy em nằm ở kẽ hở hai ngôi nhà, vẫn mỉm cười.
Dù cô bé bán diêm được tác giả An- Đéc- Xen cho một cái chết nhẹ nhàng, chúng ta vẫn cảm nhận được sự lạnh lùng của con người. Vì tình cảm lạnh lùng, em phải rời bỏ cuộc sống này tìm bình yên.
Hình ảnh cô bé bán diêm khơi gợi nhiều suy tư về số phận không may trong cuộc đời.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 9
Truyện của An-đéc- xen luôn lấy lòng các em thiếu nhi trên toàn cầu. Những tác phẩm mà An-đéc-xen sáng tác thường có kết thúc hạnh phúc. Tuy nhiên, “Cô bé bán diêm” lại để lại ấn tượng sâu sắc, khiến người đọc không thể quên.
Nhân vật chính trong 'Cô bé bán diêm' là một cô bé phải bán diêm vì cuộc sống khó khăn và thiếu tình thương. Cô bé không có cơ hội học như bạn bè cùng tuổi mà phải ra đường kiếm sống trong cái lạnh mùa đông. Dù không mồ côi, cô bé bán diêm cảm thấy bất hạnh hơn. Ba cô chỉ quan tâm đến tiền để mua rượu và thường đánh cô. Bà ngoại là người duy nhất yêu thương cô, nhưng đã qua đời từ lâu, để lại cô trong cô đơn.
Hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa làm cho câu chuyện trở nên đặc biệt. Trong lúc mọi người hân hoan đón chào năm mới, cô bé đi bán diêm dưới tuyết rơi. Không ai chú ý tới cô, ngay cả khi cô mời mọi người mua diêm. Cô nhìn vào những ngôi nhà xa hoa, nơi đèn sáng lên và mọi người đang thưởng thức bữa tối ấm cúng. Cô bé ngồi ẩn náu giữa hai ngôi nhà, vừa lạnh vừa đói, và quẹt diêm để sưởi ấm tay.
Trong bão tuyết, cô bé bán diêm đi qua những con phố tối tăm, với bụng đói và cơ thể lạnh lẽo. Cô bé mời mọi người mua diêm, nhưng không ai quan tâm. Cô bé nhìn thấy những ngôi nhà lộng lẫy, với cây thông nô en và đèn lấp lánh. Cô dừng lại ở một kẽ hở giữa hai ngôi nhà, quẹt diêm để sưởi ấm.
Khi quẹt diêm đầu tiên, cô bé nhìn thấy một chiếc lò sưởi ấm áp. Diêm tắt, cô trở lại bóng tối. Diêm thứ hai, cô thấy mình ở bàn ăn sang trọng với một bữa tối ngon lành. Diêm thứ ba, cô nhìn thấy một cây thông noel lung linh với những hộp quà treo trên. Diêm cuối cùng, cô bé thấy bà ngoại, người đã che chở và yêu thương cô. Cô bé khóc và muốn đi theo bà.
Khi quẹt diêm cuối cùng, cô bé nhìn thấy bà ngoại đã mất từ lâu. Bà ôm cô vào lòng và che chở. Sáng hôm sau, cô bé được tìm thấy đã qua đời, cạnh còn lại là những que diêm. Đối với nhiều người, đó là một cảnh tượng đáng sợ, nhưng với cô bé, đó là sự giải thoát.
Nhân vật cô bé bán diêm để lại dấu ấn sâu sắc, khắc sâu trong lòng người đọc. Kết thúc bi thương của cô bé gợi lại sự lạnh lùng, tàn nhẫn của xã hội.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 10
Một trong những nhà văn kết nối tuổi thơ và trẻ em trên toàn cầu mà ta không thể không kể đến là nhà văn Đan Mạch An-dec-xen. Và chắc chắn, hình ảnh cô bé bán diêm đã ghi sâu trong lòng mọi người. Nhân vật này mang đến những bài học quý giá về cuộc sống và bản tính con người.
Nhân vật cô bé bán diêm là trụ cột chính, dẫn dắt toàn bộ câu chuyện. Nhà văn thông qua cô bé truyền đạt thông điệp sâu sắc về cuộc sống. Nhà văn đã thành công khi tạo dựng một nhân vật sống động, kết hợp bối cảnh sống động. Hình ảnh cô bé trong cơn lạnh của mùa đông, cô đơn giữa sự ấm áp của nhà cửa, đem lại nỗi buồn về quá khứ, những ngày còn bà sống, nơi có tình thương và hạnh phúc.
Cuộc sống hiện tại của cô bé trái ngược hoàn toàn với quá khứ, với cha là nguồn gốc của sự tăm tối. Cô bé lạnh lùng, đói khát, mong muốn về nhà nhưng sợ cha mắng vì chưa bán được diêm. Dù vậy, cô bé vẫn giữ trái tim trong trẻo, luôn tìm kiếm sự ấm áp giữa những ngày đông giá lạnh.
Với chúng ta, ước mơ của cô bé giữa thành phố sầm uất có thể trông nhỏ bé. Nhưng chi tiết đó đủ để chúng ta cảm thấy xót xa cho cô bé bất hạnh. Cô bé quẹt que diêm, sự biến đổi màu sắc tạo nên một tia sáng nhỏ, mang lại niềm vui cho cô. Nhưng cái lạnh đã đánh bay tia sáng ấy.
Cô bé tiếp tục quẹt diêm, ước mơ cho một cuộc sống tốt đẹp. Trong tưởng tượng, ngọn lửa nến sáng rực, những bức tranh màu sắc tươi đẹp, nhưng sự thật thời tiết đã làm tất cả biến mất.
Một tia sáng nhỏ, một ước mơ nhỏ bé, nhưng môi trường và xã hội đang quay lưng, lấy đi niềm vui nhỏ bé ấy của cô bé. Điều cô bé mong muốn cuối cùng là được dựa dẫm vào bà, người mà cô luôn tin tưởng. Khi quẹt diêm lần thứ ba, hình ảnh bà với vòng tay mở rộng chào đón cô. Và cô bé đã rời bỏ cuộc sống này, được đưa đến nơi nào không còn cảnh giới đau khổ.
Bằng phong cách viết đơn giản nhưng thanh lịch, ngôn từ trong trẻo, nhà văn thiếu nhi An-dec-xen đã sáng tạo hình dung nhân vật cô bé bán diêm với tình cảm thương yêu và đầy xúc động. Điều này giúp chúng ta cảm nhận sâu sắc và trân trọng hơn niềm vui của trẻ thơ ngày nay.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 11
Truyện ngắn Cô bé bán diêm của tác giả An-đéc-xen đã để lại dấu ấn sâu sắc, gợi lên nhiều cảm xúc và sự thương cảm cho số phận đầy cảm động của cô bé.
Tình cảnh của cô bé rất cảm động, chỉ cần đọc những dòng đầu tiên đã khiến người ta không khỏi xúc động: cô bé mất đi bà và mẹ, những người yêu thương em hết lòng. Em sống khép kín với cha trong một gian phòng nhỏ tối tăm và chật chội. Người cha do khó khăn mà trở nên khó chịu, hay chỉ trích và lạnh lùng với em. Trong đêm lạnh giá, em phải mang diêm đi bán để kiếm sống, mặc dù có nhà nhưng em không dám về trống rỗng. Tình cảnh nghèo khó và thiếu thốn của em không chỉ vật chất mà còn tinh thần.
Trong ngày cuối năm, khi mọi người được sum họp bên gia đình, cô bé lại đơn độc, lang thang giữa trời lạnh giá, tuyết phủ trắng xóa. Mọi nhà đều sáng đèn, không gian ấm áp, đầm ấm, hương thơm ngỗng nồng nàn, trong khi đó em đi cả ngày mà không bán được một que diêm nào. Những hình ảnh tương phản này nổi bật lên sự thiếu thốn vật chất và tinh thần của em.
Trong cái lạnh của mùa đông, cô bé dũng cảm quẹt diêm để sưởi ấm. Hình ảnh ngọn lửa diêm mang nhiều ý nghĩa, trước hết là làm tan chảy cái lạnh, tăm tối để em quên đi những nỗi đau, buồn phiền. Ngọn lửa diêm biểu hiện sự khao khát ấm áp, hạnh phúc và tình yêu thương. Đó là biểu tượng của lòng nhân ái và sự trân trọng những ước mơ đơn giản của trẻ em.
Mỗi khi quẹt diêm, cô bé được trải qua khoảnh khắc hạnh phúc, lạc vào thế giới cổ tích, trốn chạy khỏi hiện thực tăm tối. Khi que diêm tắt, nỗi sợ hãi tràn về em. Lần thứ hai, em thấy một bàn ăn thịnh soạn, lò sưởi ấm cúng. Lần thứ ba, em tưởng tượng cây thông rực sáng, biểu tượng cho gia đình hạnh phúc. Lần thứ tư, giữa cảnh đói và cô đơn, em chỉ mong muốn có một vòng tay yêu thương. Cuối cùng, ước nguyện của em trở thành hiện thực, được bên bà trong một thế giới khác, nơi không có nỗi buồn và đói khổ.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 12
H.C. An-đéc-xen, nhà văn Đan Mạch, đã tạo dựng những tác phẩm thiếu nhi nổi tiếng như Nàng tiên cá, Bầy chim thiên nga, Bộ quần áo mới của hoàng đế, và Cô bé bán diêm. Cô bé bán diêm, đặc biệt được yêu thích ở Việt Nam, mô tả cuộc sống cô bé trong đêm giao thừa lạnh lùng ở Đan Mạch trăm năm trước.
Truyện Cô bé bán diêm đưa ta vào một đêm giao thừa lạnh giá ở Đan Mạch. Cô bé mồ côi, bà mẹ vừa qua đời, và bố cô bán diêm để kiếm sống. Trong đêm ấy, dù kiếm tiền khó khăn, em vẫn không thể bán được diêm. Em cảm thấy đói và lạnh, tưởng tượng về những gì mình muốn trong đêm. Trước đây, em sống hạnh phúc với gia đình, nhưng bây giờ, em cô đơn và nhớ bà nhiều hơn.
Khi cô bé quẹt diêm, cô thấy mình trong một bức tranh ấm áp: lò sưởi, bàn ăn trang trọng, và ngỗng quay. Nhưng mỗi lần diêm tắt, cảnh vật biến mất. Lần thứ tư, em thấy được bà mình. Dù cô bé đã qua đời, ánh sáng của diêm giúp em có phút giây hạnh phúc. Kết thúc câu chuyện, cô bé chết vì lạnh, nhưng nụ cười vẫn nở trên môi, và cô bé bay cùng bà vào năm mới.
An-dec-xen viết những câu chuyện nhẹ nhàng, sâu lắng, thể hiện tình yêu thương con người, đặc biệt là những người nghèo như cô bé bán diêm. Truyện nói về niềm tin và ước mơ của con người.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 13
Tuổi thơ thường liên quan đến những câu chuyện cổ tích, nơi có bà tiên, những nơi kỳ bí, và những hoàn cảnh khó khăn nhưng luôn giữ trái tim ấm áp và nhân hậu. Câu chuyện Cô bé bán diêm của Adersen được xem là một trong những truyện cổ tích xuất sắc nhất, mang thông điệp về niềm tin và ước mơ.
Em bé mồ côi mẹ sống trong căn gác tối tăm với người bố nghiện rượu hay đánh đập. Trong đêm Giáng Sinh, cô bé phải bán diêm để kiếm sống. Quẹt diêm, cô bé tưởng tượng những cảnh tượng ấm áp như lò sưởi sáng rực, bữa ăn thịnh soạn và bà đã mất của em.
Cô bé bán diêm sống cùng người bố gắt gao trên căn gác nhỏ. Trong đêm Giáng Sinh lạnh lùng, cô phải đi bán diêm. Mặc dù cô bán diêm cả ngày mà không có tiền, nhà cửa xung quanh đều ấm áp và sáng đèn, tương phản hoàn toàn với hoàn cảnh của cô.
Dù cô bé bán diêm phải chịu đựng hoàn cảnh khó khăn, niềm tin và ước mơ của em không bao giờ mờ nhạt. Mỗi lần quẹt diêm, em tưởng tượng mình trong những tình huống ấm áp và hạnh phúc. Cuối cùng, em thấy bà hiện lên khi que diêm cháy, mang lại sự an ủi cho em.
Cô bé bán diêm được tạo hình với lòng nhân ái sâu sắc dù trong bối cảnh khó khăn. Tác giả kết thúc truyện bằng niềm tin vào sự thiện lương và nhắn nhủ lòng biết ơn đối với những người sống trong sạch sẽ và đáng yêu dù gặp phải khó khăn.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 14
'Cô bé bán diêm' của An-đéc-xen là tác phẩm đầy cảm hứng với sự kết thúc bi thảm của cô bé. Dù qua đời, nụ cười trên môi cô vẫn rạng rỡ, thể hiện niềm vui và thanh thản trong tâm hồn em. Cái chết của cô bé không chỉ là một sự mất mát mà còn là biểu hiện của lòng nhân ái và tình yêu thương của nhà văn.
Tác phẩm của An-đéc-xen khiến người đọc đồng cảm với số phận bi đát của cô bé bán diêm, nhưng cũng đem lại sự an lòng bởi nụ cười vẫn còn trên đôi môi của em.
Phân tích nhân vật cô bé bán diêm - mẫu 15
Cô bé bán diêm của An-đéc-xen khơi gợi nỗi đau và tình cảm sâu lắng trước cảnh cái chết thương tâm của cô.
Một cô bé lạc lõng trong đêm giao thừa lạnh lẽo, mồ côi cha mẹ và thậm chí là bà nội. Sợ hãi và đói bụng, cô bé cố gắng tìm ấm áp bằng cách quẹt que diêm.
Khi quẹt diêm, cô bé thấy những hình ảnh ấm áp: lò sưởi, bàn ăn cùng cây thông Noel. Nhưng mỗi lần diêm tắt, bà nội và những hình ảnh đó cũng biến mất, cuối cùng cô bé đã qua đời trong cái lạnh của đêm giao thừa.
Cô bé bán diêm đã phải đối mặt với sự khó khăn, lạnh lùng của cuộc sống khi tuổi trẻ. Cô đã qua đời vì giá rét vào đêm giao thừa, liệu có phải vì sự lạnh lùng từ những người lớn hay không? Câu chuyện khiến chúng ta cảm thông và suy ngẫm về số phận của những em bé mồ côi.
Câu chuyện mang thông điệp nhân ái sâu sắc: Sự yêu thương và quan tâm là nền tảng cho một tuổi thơ hạnh phúc.
Đánh giá về cô bé bán diêm - bản phân tích số 16
Tác phẩm “Cô bé bán diêm” của Andersen là biểu tượng cho sự sáng tạo nghệ thuật, với cô bé bán diêm là nhân vật trung tâm mang thông điệp của tác giả.
Tác giả mở đầu bằng việc giới thiệu hoàn cảnh éo le của cô bé bán diêm: mồ côi mẹ và mất đi bà nội yêu dấu. Trong đêm lạnh của đêm giao thừa, cảnh tượng cô bé lẻ loi, đói lạnh mà vẫn phải bán diêm để kiếm sống được miêu tả sống động, thể hiện sự ghẻ lạnh của xã hội và nỗi sợ hãi trước người cha tàn nhẫn.
Các que diêm được cô bé quẹt lên lần lượt mở ra những ước mơ và khao khát của mình: từ hơi ấm của lò sưởi, bữa ăn no đủ, vẻ đẹp của cây thông Noel, cho đến hình bóng yêu thương của bà nội. Mỗi que diêm thắp sáng lên không chỉ mang lại ảo ảnh giây lát mà còn thể hiện khát vọng và hoàn cảnh cấp thiết của cô bé.
Sự thờ ơ của xã hội cuối cùng đã dẫn đến cái chết của cô bé trong lạnh lẽo. Sự kiện này được phát hiện vào buổi sáng hôm sau, với hình ảnh cô bé mỉm cười trong cái chết, như thể đang được đoàn tụ với bà, giảm bớt đi nỗi đau của câu chuyện và để lại ước mơ về hạnh phúc.
Nhân vật cô bé bán diêm đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc. Andersen qua đó bày tỏ tình thương đối với những số phận không may mắn, nhất là trẻ em.