Thấm thoát đã hai năm trôi qua, kể từ cái ngày những học sinh của lớp chuyên Tin lứa thứ 23 chập chững từng bước bước vào ngôi trường THPT chuyên Lê Quý Đôn đầy lạ lẫm. Cái ngày bản thân mỗi chúng em vui vẻ tung tăng báo tin vui với gia đình rằng chúng em đã đậu rồi! Đó là khoảnh khắc hạnh phúc vô biên không tài nào thay thế được sau những ngày tháng lo âu chờ đợi danh sách trúng tuyển. Và cũng đã 2 năm trôi qua kể từ khi đó, chúng em cũng đã trở thành những học sinh lớp 12, đã trở thành những anh chị lớn trong trường nhưng vẫn không thể quên được những kỉ niệm chúng em đã có cùng nhau. Trong đó không thể không kể đến những mùa Tết, mùa của sum vầy.
“Tích…tắc…tích…tắc” thời gian cứ từng giây từng phút trôi đi chẳng hề dừng lại để chờ đợi bất kì ai. Giờ đây lại một mùa Tết nữa lại qua. Là mùa mà những cành mai, cành đào đã rũ mình bỏ đi hết những chiếc lá cuối cùng của mùa đông thay vào đó là khoác lên mình tấm áo mới phủ đầy những chồi non lộc biếc, nở rộ cả một khung trời. Tết âm lịch là một truyền thống đặc sắc và quan trọng đối với mỗi con người Việt Nam. Và đối với những học sinh chuyên tin chúng em cũng vậy. Đi đến đâu cũng thấy mọi người chúc nhau những lời chúc đầu năm tốt đẹp nhất, thấy những đứa trẻ háo hức cùng bố mẹ ra chợ sắm tết, thấy chợ những đêm 30 rực rỡ ánh đèn, sắc hoa và đầy ắp những mâm bao lì xì nhiều hình dáng . Mọi người ai nấy đều tất bậc dọn dẹp, trang trí nhà cửa đón Tết. Người thì mua đồ cúng, người thì cây hoa… Xuân đến Tết về, đem lại cho người ta cảm giác đặc biệt không thể có ở những quãng thời gian khác. Xuân là mùa của hạnh phúc, ngọt ngào, bình yên, là một khởi đầu an lành cho năm mới. Tết được xem pháo hoa, ăn bánh kẹo cả ngày. Không những vậy, Tết còn được lì xì và chúc những lời chúc tốt đẹp. Tuy nhiên, những ngày tháng này đã là cái Tết cuối cùng của những năm đẹp nhất của thời học sinh.
Thấp thỏm, lo âu nhưng thập phần mong chờ!
Đó là dường như là tâm trạng chung của chúng em khi tết đến xuân về, khi cái tết cuối cùng của thời áo trắng chậm rãi đến với chúng em. Bởi lẽ, sau đợt tết này là những kì thi giữa kì, cuối kì,…, đặc biệt là kì thi đánh giá năng lực và kì thi THPT Quốc gia. Những kì thi sắp tới ấy luôn nhắc chúng em rằng: mỗi chúng em sẽ phải cật lực hơn nữa, tập trung hơn nữa để học tập và ôn luyện, để có thể thành công vượt qua một cách tốt nhất những kì thi trên. Với nhiều bạn, có lẽ Tết năm nay đã không còn vui như trước, đã trầm hơn, buồn hơn và lo lắng hơn. Nhiều bạn đã tự hứa sẽ bớt đi chơi Tết và dành nhiều thời gian để ôn tập, hệ thống hóa lại những kiến thức cũ để dễ ôn tập hơn. Có bạn đã lên kế hoạch ôn tập kĩ càng trong từng ngày Tết. Trong lòng chúng em đã không còn nhiều ham muốn chơi bời nữa mà thay vào đó là những suy nghĩ lo âu, tính toán về phương thức xét tuyển của các trường đại học trong và ngoài nước, hay có bạn đã bước vào giai đoạn luyện đề thi.
Dẫu không thể cùng nhau đón Tết âm lịch nhưng hằng năm sau khi đi học trở lại, khi chúng em sẽ dần phải trở về với nhịp sống thường ngày, phải tiếp tục học tập và phát triển. Chúng em đã được cô Vang - GVCN của chúng em cùng với hội phụ huynh của lớp tổ chức một buổi hái lộc đầu xuân nho nhỏ. Tuy nhỏ nhưng nó cũng đã làm bừng lên cái tết trong lòng chúng em, giúp chúng em gạt bỏ mọi lo âu trong phút chốc. Buổi hái lộc đầu xuân năm nay có phần đặc biệt hơn hai năm trước một chút.
Đầu tiên, là thể lệ kì lạ của công cuộc hái lộc. Cô Vang sẽ gọi theo danh sách lớp để lên nhận lì xì nhưng mà các bạn sẽ không được tự chọn bao nào mà phụ thuộc vào chức năng random của chiếc máy tính 580. Mà lại còn phải thực hiện một thử thách do cô và các bạn cùng lớp đề ra thì mới được nhận lì xì.
Điều đặc biệt tiếp theo chính là các thử thách được đề ra. Lúc đầu, các thử thách có phần “nhẹ đô” khi các bạn chỉ cần nói một câu thả thính đậm chất IT kiểu “V ơi, bạn có biết vì sao phím “C” và phím “V” gần kề nhau không? Đó là định mệnh của Cường và Vy đó”; hay diễn tả các sắc thái của bản thân theo yêu cầu của lớp. Qua dần, các thử thách có phần “mặn mà” hơn. Ai có tềnh iu đều phải gục gã khi bị cả lớp công khai qua thử thách “Kể tên người yêu của 5 bạn trong lớp”. Các thử thách đã góp phần không nhỏ để giúp các bạn trong lớp vui vẻ, gần nhau hơn.
Không những thế, buổi hái lộc đầu xuân diễn ra trùng với ngày thần tài - một ngày cực kì may mắn, làm cho buổi vui chơi thêm phần ý nghĩa và may mắn. Hãy cùng xem lại một số hình ảnh của lớp mình nhé!!!
Tuy chúng em có hơi tiếc vì thời lượng không đủ nhiều để có thể cùng nhau, cùng “má” Vang vui chơi hơn nữa, nhưng đó là một quãng thời gian rất vui và đặc biệt là cười không ngớt giữa cô và chúng em. Nhìn những hình ảnh trên là chúng ta đã biết các bạn rất yêu quý các phong bao lì xì, đặc biệt là tấm lòng của cô Vang đối với các bạn học sinh lớp Tin lứa thứ 23 này. Kỉ niệm này đã làm cái Tết vốn đã đặc biệt nay còn đặc biệt hơn nữa trong lòng chúng em.
Biết bao giờ tất cả chúng em mới có thể ngồi lại với nhau như những giây phút này. Một năm, hai năm, năm năm, mười năm, hai mươi năm hay là năm mươi năm. Dù là bao nhiêu năm đi chăng nữa thì vẫn hy vọng rằng chúng ta sẽ chẳng bao giờ quên đi những kỉ niệm vô giá ấy, những khoảnh khắc thiêng liêng ấy, cái khoảnh khắc mà chúng ta như hòa thành một. Những con người ban đầu chẳng có kết nối gì với nhau, gặp nhau thường xuyên nhờ một tờ giấy trúng tuyển, tất cả đã đưa chúng ta lại gần nhau hơn, và giờ đây chúng ta đã trở thành một tập thể đoàn kết, một tập thể đã luôn cùng nhau đi qua những ngày tháng giông bão của hai năm đầu để hướng đến một năm mới - năm cuối cùng của thời trung học, năm cuối cùng mà chúng ta bên nhau thật vui và nhiều kỉ niệm hơn nữa. Mong sao chúng ta sẽ sống hết mình, sẽ cùng nhau cháy hơn lửa, cháy hơn cả những gì chúng ta đã từng. Chúng ta mãi sẽ là một tập thể đoàn kết, gắn bó bên nhau cho đến tận những tháng ngày cuối cùng kia. Để mai này chúng ta sẽ không có gì phải hối tiếc về một thời thanh xuân quý giá đã qua.
Cuối cùng, xin chúc mọi người năm Giáp Thìn tới ai cũng giàu to, sức khỏe chẳng lo, buồn bực xếp xó, muốn gì được đó!!! Chúc mừng năm mới!!!
Tác giả: Phan Thanh Quý, học sinh lớp TiK23